[Bốn Khí Chất dành cho Giáo viên] Phần 16: Làm sao để thấu hiểu thật sâu một khí chất?

Thấu hiểu sâu hơn về Các Khí Chất

Làm thế nào để hiểu được về một loại Khí Chất

Hãy cùng lấy người tính khí để làm ví dụ cho cách làm thế nào mà chúng ta có thể đạt được một sự thấu hiểu sâu hơn về một loại khí chất. Lương y Hippocrates, người chuyên dùng phương pháp lấy độc trị độc để chữa trị bệnh tật (hay còn gọi là “vi lượng đồng căn” – homeopathy), đã tóm tắt phương pháp của ông bằng 1 câu:

“Những thứ tương tự nhau sẽ cư xử như nhau; những thứ tương tự nhau sẽ chữa lành cho nhau, hay nói một cách đơn giản là, “Độc sẽ trị độc.”

 

Ta sẽ tìm hiểu về phần đầu của câu trên, bởi một khí chất không thể nào được mô tả như một loại bệnh tật được. Nếu ta muốn đi sâu vào trong một người tính khí và cảm nhận những gì mà cô ta đang cảm nhận, ta phải tự mình trở thành một người tính khí. Tuỳ vào khí chất của từng người, việc trở nên hoạt bát và nhanh nhẹn có thể dễ dàng với người này, và khó khăn với người khác. Những bài tập sau có thể sẽ hữu ích cho bạn. Ta nên cố gắng dành thời gian để kết hợp tất cả những khía cạnh liên quan đến nguyên tố mang tính khí bên trong mình, để quá trình liên quan đến tư duy sẽ sống động và thích nghi tốt hơn. Thông qua hoạt động nội tâm này, chúng ta sẽ đồng thời học được cách để cảm thấy “thoải mái”.

Sinh nhật trường Lá 1 tuổi

Sinh nhật trường Lá 1 tuổi

 

Vì sao lại thế?

Khi ta đắm chìm bản thân mình vào trong nguyên tố mang tính khí này, chúng ta sẽ cố gắng, giống như không khí, để vươn ra càng xa càng tốt, để xuyên qua mọi thứ đang mở rộng, để di chuyển lẹ làng. Chúng ta chạm vào mọi thứ một cách nhẹ nhàng hơn, khẽ vuốt ve trên bề mặt của chúng. Toàn thân ta được soi sáng, ta di chuyển lẹ làng, nhanh chóng, linh hoạt hết lên rồi xuống, hết tới rồi lại lui, phóng ra phía bên ngoài, thở ra rồi lại hít vào một lần nữa, giống như hơi thở vĩ đại của tất cả mọi sinh vật. Chúng ta không thích bị kìm nén hoặc hạn chế; chúng ta cảm thấy thích thú với mọi thứ xung quanh, khám phá mọi nơi đang còn bị ẩn giấu, mọi ngóc ngách; chúng ta hợp nhất với tất cả mọi sinh vật, không để cho bản thân bị bắt giữ, chơi đùa bằng mũ của người khác, và nhiều việc khác nữa. Và sau cùng, chúng ta biết được tất cả những sắc thái cảm xúc, từ việc giữ bình tĩnh cho đến nổi loạn như một cơn bão và có thể dễ dàng thay đổi bản thân thành mọi thứ nằm giữa hai khoảng ấy.

 

Nếu chúng ta có thể cảm thấy “thoải mái” theo như cách này, chúng ta sẽ đến gần hơn với việc trở thành một người tính khí, đi vào bên trong bản chất của khí chất ấy, trải nghiệm nó từ phía bên trong và thấu hiểu nó! Chúng ta sẽ thấy rằng mình cần tiêu tốn nhiều năng lượng và thực hiện nhiều hoạt động để đạt được kết quả này. Và việc đi vào bên trong ba khí chất tương đương kia cũng đòi hỏi một sự trải nghiệm nội tâm sống động từ các đặc tính riêng biệt của chúng. Những đặc tính được miêu tả ở phần trước và cả phần sau dưới đây nữa có thể cung cấp cho các bạn những kiến thức căn bản để các bạn có thể tự mình thực hiện bằng nỗ lực của bản thân.

Cùng nhau nghe kể chuyện về sinh nhật của Lá

Cùng nhau nghe kể chuyện về sinh nhật của Lá

Các phương pháp được phát triển trong chương này cũng có thể được sử dụng làm cơ sở để giúp chúng ta hình dung ra những tình huống trong cuộc sống của những người trưởng thành. Ta có thể đi vào bên trong tất cả bốn khí chất và hình dung ra những trải nghiệm của bốn cá nhân được ta hư cấu, những người sẽ bị ngạc nhiên bởi các sự kiện không đoán trước được. Những tưởng tượng sáng tạo mà chúng ta cần phát triển kia có thể được miêu tả bằng thuật ngữ của Goethe – “trí tưởng tượng xác định”: Đặc tính của các khí chất riêng biệt sẽ là nguyên lý dẫn đường cho quá trình tưởng tượng của chúng ta, để chúng ta không bị lạc hướng và đi chệch sang những thứ hoàn toàn mang tính chất viển vông.

 

Một tình huống trong thang máy

Chúng ta hãy tưởng tượng ra bốn con người với các khí chất khác nhau đang bên trong một cái thang máy. Họ sẽ phản ứng như thế nào khi thang máy đột ngột bị kẹt lại?

Tính lửa

Người tính lửa sẽ phản ứng một cách phẫn nộ, bởi vì cô ấy đang có một cuộc hẹn đã được lên lịch, một mục tiêu đang chờ được hoàn thành! “Cái thứ hại điện này! Đúng là vô dụng! Chúng ta phải làm gì đó thôi!” Lướt mắt lên bảng điều khiển! Nhấn ngay vào cái nút màu đỏ: Khẩn cấp! Báo động! Nói vào điện thoại trong thang máy! Nó không hoạt động! Cái thứ tầm thường! Chờ sự giúp đỡ hả? Mấy người đùa chắc? Đập cửa đi, gọi ai đó giúp! “Tôi đếm đến ba rồi tất cả cùng làm nào!” … “Chúng ta đi đâu thì cũng gặp rắc rối cả!” Thật sự là không thể chờ đợi được … Tự nói với bản thân cô ta: Thật không thể tin được là mấy người này lại không làm gì cả! Đám người lạ kỳ! Dĩ nhiên mình lại phải tự làm gì đó thôi! – Tất cả những gì chúng ta đang làm là chờ đợi! Thật không chịu nổi! … “A, nó hoạt động lại rồi! Coi nào, cuối cùng cũng xong! Mình nghĩ là cái điện thoại liên lạc kia rốt cuộc cũng đã hoạt động! Thật tầm thường! Phải chi mình biết trước! Cái thang máy ngu ngốc! … Tạm biệt!”

Cây Phượng - hay ông Phượng - là một người bạn than quen của trường Lá. Ông cũng đến tham dự sinh nhật nha.

Cây Phượng – hay ông Phượng – là một người bạn than quen của trường Lá. Ông cũng đến tham dự sinh nhật nha.

Tính nước

Còn người tính nước thì cư xử khác biệt làm sao. Anh ta mỉm cười lặng lẽ với bản thân: “OK, mình nghĩ là mình sẽ bị trễ làm … cũng không tệ lắm, không phải lỗi của mình mà.” Và nói với những người xung quanh: “Giờ thì chỉ cần đừng hoảng loạn … hãy giữ bình tĩnh. Tôi chắc là họ sẽ giúp chúng ta sớm thôi.” Anh ta chậm rãi lấy hộp thức ăn ra và tự nhủ: “Đến giờ ăn nhẹ buổi sáng rồi. Thật tuyệt là không có ai ở đây để nhắc mình phải quay về đi làm cả!” Anh ta cứ thể tự nhiên thoải mái … anh ấy rất thích việc mình có thể ngồi xuống sàn … lặng lẽ quan sát cô gái tính lửa bắt đầu tác động những người còn lại và nghĩ: “Chà, cô ta làm ầm ĩ quá đi! Cô ấy chắc là một trong số những người luôn phải vội vã … giống như sếp mình vậy – (sau đó): Coi nào, thang máy hoạt động lại rồi … Tiếc quá, mình còn chưa ăn nhẹ xong mà. Lâu quá đi!”

Tính khí

Cánh cửa thang máy đã khép lại một nửa khi người tính khí chen vào bên trong, nhanh nhẹn nhìn mọi hướng xung quanh, và vui vẻ chào hỏi mọi người với một đôi mắt lấp lánh và thân thiện, như thể họ là những người bạn chí cốt vậy. Cô ấy lại nhìn thoáng qua một vòng nữa và xác định xem ai trong số họ đang tỏ ra “ổn áp” và xem mọi người đang ăn mặc như thế nào. “À há, thang máy bị kẹt rồi; hay thật đấy – hôm nay mình sẽ bị trễ thôi!” – Rồi nói với những người khác: “Các bạn có đang vội không? Tôi thì không. Tôi tự giới thiệu bản thân nhé? Tên tôi là Toni Schulz. Tôi làm việc trên tầng bốn. Còn các bạn thì sao? Thật là một cơ hội tốt để gặp các bạn – Tôi nghĩ là việc gì không may thì cũng có mặt tốt của nó!” (Nói với cô gái tính lửa): “Thật là hay khi có một người chủ động như cô ở đây. Nhưng cô đừng nên quá buồn rầu – như tôi hay nói ấy, giận dữ không có tốt gì cho cô đâu, haha!” (Nói với những người khác): “Thật ra, hôm nay thật là một ngày tuyệt vời: Thời tiết thật là đẹp! Thật tiếc nếu cứ phải ngồi làm việc với thời tiết quá đẹp như thế này; Tôi thà dong thuyền đi chơi còn hơn; các bạn cũng có thú vui của mình chứ? – không có à? Nhưng mỗi người nên có thú vui cho riêng mình; Tôi có nhiều lắm, tôi thích đi … Ồ, thang máy hoạt động lại rồi. Chà, nhanh thật đấy; thật vui khi gặp tất cả các bạn; có thể chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi; tôi thật sự mong như thế; chúc các bạn may mắn và có một ngày tuyệt vời!”

Những bông hoa "táo" nở rộ thật đẹp trong ngày sinh nhật

Những bông hoa “táo” nở rộ thật đẹp trong ngày sinh nhật

Tính đất

Người tính đất – nghiêm túc, tỉnh táo, với cái đầu cúi xuống – bước vào trong cái buồng thang chật hẹp – mà dù sao thì anh ta cũng không thích nó. Anh ấy yên lặng và chú ý quan sát những người khác, bắt đầu đặt câu hỏi về họ; và rồi cô gái tính khí chào anh ta theo một cách thân thiện đến nỗi anh ta không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải đáp lời. Anh ta lại thu mình lại để suy nghĩ rồi tự nhủ rằng: “Không, mình không lý nào lại đi làm quen những người khác theo kiểu như thế – cô ta đừng nên làm như vậy, họ toàn là người lạ; cô hoàn toàn không biết gì về họ … Cô ta thật tốt bụng, mình thừa nhận là thế, nhưng cô ấy chủ động quá đi – cô ta làm như thể chúng ta là bạn thân vậy.” Ôi lạy trời, cái thang máy có hoạt động không vậy? Và rồi cảm thấy chán nản: “Tại sao việc này lại xảy ra với mình nữa vậy? Thật tệ hại! Chúng ta làm gì bây giờ? … Không phải là mình đã cảm thấy một điềm báo vào lúc thức dậy ban sáng rồi chứ? Mình nên lắng nghe nó mới phải – nhưng giờ thì trễ quá rồi … (Anh ta quan sát cô gái tính lửa:) Cám ơn Chúa vì cô ta đã làm ầm lên như vậy – thường thường thì tiếng ồn như thế sẽ làm mình khó chịu, nhưng giờ mình thấy cần phải làm thế, có lẽ chỉ có thể này mới có thể cứu được chúng ta … Mình tự hỏi lúc nào cô ta cũng như thế à? Giờ thì cô ta muốn tất cả chúng ta cùng la lên. Cũng không có tác dụng gì đâu … Sếp mình sẽ nói gì nhỉ? Ông ta có lẽ đang tự hỏi mình đang ở đâu. Ông ấy biết rằng mình luôn đúng giờ mà – Ồ, thật là nhẹ nhõm! … nó hoạt động lại rồi … chúng ta được cứu rồi!” – (Nói với cô gái tính lửa): “Chúng tôi thật may mắn vì có cô ở đây! Cám ơn cô rất nhiều, tôi sẽ không bao giờ quên những điều cô đã làm hôm nay … Tạm biệt!”