[Bốn Khí Chất dành cho Giáo viên] Phần 39: Hành trình lần đầu lên núi Everest (Phần 2)

2. Phần thứ hai

Sau một chuyến hành trình xông pha vất vả, giờ là lúc phải nghỉ ngơi. Đôi lúc họ bắt buộc phải nghỉ ngơi bởi vì tuyết rơi quá nhiều. Những ngày nghỉ ngơi ngoài việc làm cho họ điềm tĩnh hơn thì đó còn là thời gian để cho các con đường và các lối đi được phủ tuyết dày hơn hay trở lại trạng thái cứng cáp như xưa, một điều tối cần thiết dành cho các đoàn đang theo sau một đoàn khác.

 

Hilary thường mô tả lại về một cảm giác tuyệt vời dành cho tất cả mọi người khi họ bò vô trong lều vào ban đêm và sau cùng có thể chui vào trong lớp vỏ bảo vệ của chiếc túi ngủ. Đôi khi bão tuyết bắt họ phải nghỉ ngơi đến vài ngày. Một đoạn văn lý tưởng dành cho các bé tính nước!

Triển lãm block Dòng Thời Gian của lớp Lá Bồ Đề mới vừa kết thúc.

Triển lãm block Dòng Thời Gian của lớp Lá Bồ Đề mới vừa kết thúc.

Dành cho các bé tính nước:

 

Trời lại bắt đầu đổ tuyết – tuyết cứ thế rơi rồi rơi và rồi lại rơi – không ngừng. Điều đó có nghĩa là: Không thể đi tiếp được – tìm chỗ hạ trại … Đây rồi – tốt lắm – giờ thì cúi xuống – chui vào bên trong lều … Chờ đã, trước tiên phải kiểm tra hết các sợi dây buộc lều – thật cẩn thận, tất nhiên rồi – một cơn bão tuyết có lẽ đang đến. Tốt, tất cả đều còn chặt – Đúng thế, chúng có thể giữ được lều, ngay cả khi gặp bão – giờ thì phủi hết tuyết khỏi quần áo – cúi đầu xuống – bò vào trong lều bằng cả bốn chi. A ha, mọi người vào trong gần đông đủ rồi – Tôi thường là người vào sau cùng – nhưng không phải lần này. Lần này tôi đã nhanh hơn vài người – họ đây rồi … Giờ mọi người đã vào đông đủ, cám ơn Chúa! Không một ai bị lạc cả! Và giờ thì chúng ta không cần phải ra ngoài làm gì cả … Vào một ngày hôm trước, chúng tôi đã phải quay trở lại tìm kiếm và phải mất một lúc lâu mới xong được … Giờ tôi có thể lấy từng mảnh băng ra khỏi bộ râu của mình – chả vui tí nào cả – mấy sợi râu cứ dính vào băng. Tuyệt quá, hơi ấm từ cái nồi đang tỏa ra thật dễ chịu! Nước sẽ sôi trong vòng một phút nữa, nhanh hơn ở nhà nhiều – mùi gì như mùi trà vậy – ai đó đưa cho tôi một cái cốc. Ồ, hương vị thật là tuyệt – à, trà nóng thật ngon! Nó làm cho bạn cảm thấy ấm hơn và hơi ấm sẽ đi thẳng vào trong người bạn … Cảm giác thật là thoải mái! Và giờ thì: Yên bình, không gì ngoài cảm giác yên bình cả. Cảm giác đó thật là dễ chịu – và đó cũng là điều cần thiết – sau tất cả những căng thẳng đã qua …

Những sản phẩm tuyệt vời từ đôi bàn tay của các con

Những sản phẩm tuyệt vời từ đôi bàn tay của các con

Mọi người đã hoàn thành công việc ban ngày của mình. Nhưng họ chưa có kế hoạch đi xa hơn vào ngày hôm nay. “Cám ơn Chúa vì cơn bão tuyết đã không tới sớm hơn,” Hilary nói. “Thoải mái đi nào. Các bạn hoàn toàn xứng đáng.” Phần tuyết còn bám trên quần áo của họ bắt đầu tan từ từ – và cả bộ râu đông cứng của họ cũng thế. Mọi người bắt đầu trò chuyện nhiều hơn – họ cảm thấy thư thả hơn, bắt đầu tán phét – bông đùa, cười nói thoải mái với nhau – hết mức có thể. Trong lúc đó thì thức ăn đang được chuẩn bị. Mùi hương tỏa ra làm cho họ cảm thấy phấn chấn … Đúng thế, họ đang rất đói bụng và khát nước – và thực ăn thật sự rất ngon!

 

Phía bên ngoài, cơn bão đang gào rú – hung tợn hơn – nhưng họ đang ngồi cùng nhau trong những cái lều ấm áp – và cảm thấy thật an toàn! Hãy cứ để cho giông gió nổi lên đi: rồi thì đến lúc nó cũng sẽ lặng xuống mà thôi. Cơn mệt mỏi bắt đầu chiếm lấy cơ thể họ. Chẳng mấy chốc họ sẽ mò vào trong túi ngủ của mình thôi. Chờ đã – trước tiên phải thảo luận kế hoạch cho ngày mai. Họ vẫn còn nhiều việc phía trước – nếu như thời tiết cho phép. Những người có niềm tin vào tôn giáo nhiều hơn bắt đầu cảm ơn Chúa – cầu nguyện – suy nghĩ về gia đình … và rồi … chìm vào trong giấc ngủ sâu. Bên ngoài thì cơn bão tuyết vẫn đang gầm rú, làm cho các căn lều rung lắc, nhưng những nhà leo núi của chúng ta vẫn cảm thấy an toàn. Ngày mai cứ để tuyết rơi tiếp đi – như vậy thì họ sẽ có thêm một ngày nữa để nghỉ ngơi nữa. Thật là một cảm giác dễ chịu!