[Bốn Khí Chất dành cho Giáo viên] Phần 41: Hành trình lần đầu lên núi Everest (Phần 4)

4. Phần thứ tư

Trong khi hai nhân vật chính đang cố gắng chinh phục chặng đường cuối cùng mà không có các bạn đồng hành, những người bạn trong nhóm của họ đang ở lại trên các trạm nghỉ khác nhau, hy vọng kèm theo lo lắng, và họ đang tưởng tượng ra khung cảnh gian nan khi phải xoay xở như thế nào với chuyến hành trình lên đỉnh núi với những con dốc ngày càng dựng đứng, trong khi vẫn phải mang theo hành lý nặng nhọc. Họ mong rằng mọi thứ sẽ diễn ra yên ổn, và rồi hết lần này đến lần khác tự hỏi chính mình với vẻ đầy lo âu. Họ có thể hình dung ra sự căng thẳng và thấu hiểu một cách sâu sắc tình cảnh của hai người bạn của họ. Đây sẽ là tình huống đặc biệt phù hợp cho cách miêu tả theo kiểu tính đất.

Chơi bập bênh trong tiết trời nóng bức thiệt là đã quá đi

Chơi bập bênh trong tiết trời nóng bức thiệt là đã quá đi

Dành cho các trẻ tính đất:

Cảm giác căng thẳng đặc biệt đang bao trùm từ Trạm Hai đến Trạm Cuối, nơi mà hai nhà leo núi đã siết chặt bàn tay từ giã mọi người vào ngày hôm qua. Vào ngày hôm sau, những người đang chờ đợi có thể theo dõi hành trình lên núi của hai nhà leo núi trong một lúc bằng những chiếc ống nhòm, và thấy được lúc họ rời Trạm Chín sớm như thế nào, cũng như họ đã thay đổi vị trí dẫn đầu ra sao và rồi một người này sẽ đi theo sau một người khác. Hy vọng rằng mặt tuyết và băng sẽ luôn đủ cứng trên con đường họ đi, cũng như họ sẽ không lỡ chân bước lên những khe nứt hay những khối tuyết treo – là một mảng tuyết khổng lồ lồi ra trên các vách đá và sẽ bị nứt ra khi có ai đó giẫm lên – rồi vỡ ra thành từng mảnh và rơi xuống vực thẳm.

 

Còn bây giờ thì họ đâu rồi? Liệu họ có đủ oxy để thở không? Liệu họ có còn đủ sức không? Liệu hai người, vốn đã gắng sức trong mấy tuần lễ vừa qua, có thể theo đến đích và cuối cùng sẽ lên được đỉnh núi? Họ cũng phải nghĩ đến hành trình xuống núi nữa, mà ai cũng biết là việc này còn khó khăn hơn bởi vì họ sẽ phải liên tục chống chọi với hiểm nguy để tránh trượt chân ngã xuống khe núi. Họ chỉ có thể tranh thủ tối đa thời gian quý báu của mình để kéo người còn lại ra khỏi đó. Mọi chuyện sẽ ra sao nếu như hai năm trước Tenzing Norgay đã không đi cùng một đoàn thám hiểm khác lên đỉnh Everest, nhờ đó ông đã thu thập được nhiều kinh nghiệm quý báu và có thể sử dụng được lúc này?

Mùa hè nóng bức quá đi thôi

Mùa hè nóng bức quá đi thôi

“Lúc này chúng ta chỉ có thể cầu nguyện đừng có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn xảy ra cho họ và ngọn núi cho phép hai người đàn ông nhỏ bé này trở thành những người đầu tiên được bước lên đỉnh. Chúng ta thậm chí không nên nghĩ về mọi hiểm nguy đang rình rập trên đường đi của họ, và tối nay chúng ta sẽ biết được là mọi chuyện có ổn hay không, vì họ phải leo lên leo xuống quãng đường gần mười lăm cây số trước khi trời tối; nếu không thì họ sẽ bị chết cóng.”

 

“Ai sẽ là người lên tới đỉnh trước, Hilary hay Tenzing?” một người đang tỏ vẻ căng thẳng đặt câu hỏi. Vài người nghĩ rằng Hilary chắc chắn sẽ được lên đó trước, bởi vì ông ấy là người dẫn đầu đoàn thám hiểm. Những người khác thì lại nghĩ rằng vì Tenzing là người nhanh nhẹn và dai sức hơn nên cuối cùng thì ông ấy mới là người đầu tiên lên được đỉnh núi. “Tôi chắc là cả hai cuối cùng sẽ quyết định rằng mình sẽ bước lên trên đó cùng với nhau. Như thế mới đúng là họ.” một người ở Trạm Chín phát biểu. “Họ thật là cao thượng đúng không? Mỗi người bọn họ đều cần nhau, và không ai có thể một mình hoàn thành việc ấy được.”

 

Và họ đã tỏ ra cực kỳ kinh ngạc khi nghe được rằng cả hai không hề quan tâm ai là người bước chân lên đỉnh núi trước tiên! Tenzing khiêm tốn lùi lại và nhường cho Hilary lên phía trước. Hilary là người duy nhất đã chụp hình kỷ niệm. Ông ấy đã chụp một loạt hình phong cảnh trên đó, nhưng chỉ chụp duy nhất một tấm có người trong đó, và đó là cảnh Tenzing đang giương cao một lá cờ. Cả hai đều tỏ lòng biết ơn sâu sắc vì họ đã cùng nhau hoàn thành chuyến hành trình – và rồi sau đó họ đã trở thành những người bạn thân nhất của nhau.